Nội dung truyện Đoán Mệnh Đại Sư Là Học Bá của tác giả Tín Dụng Tạp
Tác giả: Tín Dụng Tạp
Thể loại: Đô thị, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Truyện Cười, Trọng Sinh, Linh Dị, Truyện Sủng, Nữ Cường, Gia Đấu, Hài Hước, Điền Văn, Hiện Đại
Tình trạng: Hoàn thành
Độ dài: 670 chương
----------------------
Thể loại: Tình cảm, Huyền học, Phong thuỷ, HE, Ngôn tình, Linh dị thần quái, Sảng văn, Hài hước, Đô thị tình duyên, Học bá…
Văn án:
Tuy có tên là “Đại sư tướng số là học bá” nhưng cần chú ý, nội dung này không có liên quan gì tới thuật số và số học, ý nghĩa chính xác của nó là đi theo con đường “phương thuật” (tên gọi chung của nghề y, chiêm tinh, xem tướng, bốc quẻ)
Xem tướng cũng là một loại bí thuật, có thể giúp người ta vượt qua nguy hiểm, lại có thể giúp người ta chuyển họa thành phúc, biến tai nạn thành tốt lành.
Giáo viên: Đừng sửa sang cho tôi những thứ vô dụng đó nữa, cô đã làm bài thi xong chưa?
Lâm Thanh Âm móc ra mai rùa: Để cho em suy đoán đáp án chính xác một chút coi.
Giáo viên:…………
Ngược về quá khứ, chưởng môn Thần Toán môn Lâm Thanh Âm phi thăng không vượt nổi lôi kiếp, toàn thân chôn vùi, cứ ngỡ từ đây tan biến mãi mãi, nhưng ai biết đâu tới khi cô một lần nữa tỉnh lại, đã thấy mình trở thành một sinh viên cao đẳng rồi.
Mọi người đừng vội mừng thầm. Bởi vì Lâm Thanh Âm, một tồn tại không thèm sợ lôi kiếp kia lại run lên bần bật khi trông thấy xấp bài thi thật dày trên bàn.
Trong lòng cô thầm nghĩ, mới qua có một ngàn năm thôi, vì sao thế giới này lại trở nên đáng sợ như thế?
Thuyết minh: Câu chuyện này được tham khảo dựa trên tri thức lý luận trong ba loại sách《 Tứ trụ bác quan(1) 》《 Thần tướng thiết quan đao (2)》《 Tài liệu giảng dạy về Mai Hoa Dịch (3)》cùng với một ít tri thức vận mệnh trong Baidu, cũng có khuếch đại một chút để nội dung phong phú, rực rỡ hơn.
2.Tác giả là Dật Danh, cuốn sách này bao hàm bốn loại nội dung cơ bản: một là loại cơ sở, nghiên cứu về mười ba vị trí trên cơ thể người, vận hạn vận khí, ngũ tinh lục diệu (cái này là các loại sao mà người ta hay giải hạn hàng năm đấy), ngũ nhạc tứ độc đẳng (chỉ nghiên cứu về năm ngọn núi, bốn con sông), hai là loại tổng hợp, chính là tinh thần, khí tượng, huyết mạch, âm thanh, ba là loại tác dụng, cụ thể là trình bày và phân tích chuyện lớn trong cuộc đời, sinh tử họa phúc, điềm lành điềm dữ hàng năm, bốn là loại quan sát gương mặt người khác, từ đó thảo luận về vận mệnh của một người, chỉ điểm lành dữ.
3.Tác giả là Trịnh Đồng, nội dung nói tới phương pháp chiêm tinh, giải dịch có ảnh hưởng cực kỳ quan trọng nhưng lại vô cùng đơn giản thực dụng. Phương pháp trong này là gieo quẻ theo linh cảm và quan sát dấu hiệu trên sự vật để giải đọc.
Tiểu thuyết chỉ mang tính chất giải trí trong những lúc rảnh rỗi, chứ không hề liên quan tới cuộc sống hiện thực!
Mọi người phải tin tưởng vào khoa học, xin đừng mê tín, moah moah!
Nhận xét tác phẩm:
Chưởng môn của Thần Toán Môn Lâm Thanh Âm, khi phi thăng không vượt nổi lôi kiếp, đã tỉnh lại trên người một sinh viên cao đẳng vừa tự sát.
Gia cảnh nghèo túng, thành tích thảm không nỡ nhìn, chịu sự bắt nạt trong vườn trường, đặt ở trước mặt tiểu đại sư chính là hình thức khó. Nhưng cũng chẳng sao, này hết thảy những chuyện này đều không thành vấn đề, dựa vào học vấn số thuật của cô đều có thể giải quyết được.
Xem bói có thể làm giàu, xem phong thuỷ có thể mua được cái chết, ngay cả kỳ thi mà sinh viên cao đẳng sợ nhất kia, Lâm Thanh Âm vẫn có thể bình tĩnh móc mai rùa ra, để cô tới tính toán xem đáp án là cái gì.
Nữ chủ lấy thân phận đại lão tu tiên xuất hiện ở trước mặt mọi người, rất nhanh đã bị xã hội phồn hoa ở thời hiện đại mê hoặc, đắm chìm trong mỹ thực, thích kiếm tiền, yêu nhất chính là xem bói, tính cách phản nghịch sinh ra từng chút từng chút ngây thơ và vui vẻ, không đi theo con đường học bá bình thường khác khiến người đọc ôm bụng cười to.
Tác giả loại văn phong trôi chảy, miêu tả về huyền học một cách khôi hài thú vị, hình tượng nhân vật đầy đủ, tính cách rõ ràng, là một câu chuyện đáng để đề cử.
----------------------
5 giờ rưỡi ở công viên Thị Dân náo nhiệt vô cùng, những bác gái nhảy dân vũ quảng trường chiếm cứ diện tích lớn nhất, trên đài cao ngắm cảnh bên hồ là khu vực để nhóm diễn viên kinh kịch nghiệp dư so tài nghệ.
Lâm Thanh Âm xách theo một cái thẻ bài vây quanh công viên Thị Dân, xoay cả nửa ngày, cuối cùng mới khoanh chân ngồi xuống dưới gốc một cây cổ thụ, đặt tấm bìa cứng trong tay xuống trước mặt, bên trên tấm bìa này có hai chữ: ‘Đoán mệnh’ thật to! Phía dưới là một hàng chữ nhỏ: Một quẻ một ngàn đồng!
Nhóm quần chúng đang đi dạo vòng quanh, lướt ngang qua nơi này đều không khỏi ngó nghiêng một cái, nhưng nhìn thấy nội dung bên trên, một đám đều lắc đầu thở dài.
“Vì sao đám nhóc con bây giờ không chịu học theo tấm gương tốt chứ? Chẳng chịu ngoan ngoãn đi học, tự dưng ra đây làm ba cái trò gạt người kia!”
“Biết làm sao được! Xem dáng vẻ của bạn nhỏ kia, phỏng chừng là học sinh trung học rồi, chắc chắn là giáo viên cho bài tập về nhà quá ít mới ra nông nỗi ấy. Cũng không biết là con cái nhà ai mà thiếu đạo đức thế?”
“Nhà tôi vẫn còn cuốn sách tuyên truyền từ đồn công an kìa, nói là nên tin theo khoa học, từ bỏ mê tín dị đoan, lúc trở về tôi nhất định phải mang ra cho cô bé này đọc một chút, tuổi còn trẻ không tin khoa học sao được!”
“Một ngàn đồng tiền một quẻ? Đứa nhỏ này thèm tiền đến điên rồi, nếu mà nói hai câu đã kiếm được một ngàn đồng, tôi cũng ngồi xổm ở chỗ này đoán mệnh cho người ta, còn lên lớp học làm quái gì nữa?”
……
Lâm Thanh Âm nghe rõ ràng từng câu nghị luận hoàn toàn không thèm nhỏ giọng kia, nhưng gương mặt vẫn không nhìn ra chút biểu cảm nào, chỉ nhìn chằm chằm vào tấm bìa cứng của mình.
Nếu không phải cô không có tiền cũng không có tài nguyên tu luyện, cô đâu chịu hạ tấm thân tôn quý của mình mà chạy ra công viên bày quán đoán mệnh!
Nhớ năm đó Lâm Thanh Âm cô chính là chưởng môn Thần Toán Môn trong Tu chân giới, có danh hiệu thiên hạ đệ nhất toán (toán này là bói toán).
Người muốn thỉnh cô ra tay tính cho một quẻ, chẳng những phải dâng lên pháp bảo đỉnh cấp Tu chân giới, còn phải xem cô có nguyện ý khởi quẻ hay không cơ.
Đâu có giống hiện giờ, chỉ tùy tùy tiện tiện ngồi xuống đất, trên một cái thùng giấy từng đựng sữa bò, chỉ niêm giá một ngàn đồng tiền một quẻ còn phải chịu cảnh bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ.
Nếu không phải……
Haizz, ai bảo cô phi thăng mà không gánh nổi lôi kiếp? Mấy ngàn năm tu vi đều biến thành hư vô, hiện giờ có thể sống sót đã không tồi, không thể yêu cầu nhiều như vậy.
Lâm Thanh Âm cúi đầu nhìn cái bớt hình hoa mai màu đỏ trên cổ tay phải, không tự chủ được chợt rơi vào trầm tư.
Chuyện là sau khi cô tỉnh lại, bỗng dưng phát hiện ra mình đã tới một thế giới hoàn toàn xa lạ, nhưng cố tình thân thể này lại có khuôn mặt giống cô như đúc, thể chất cũng y hệt, ngay cả cái bớt hình hoa mai màu đỏ trên cổ tay cũng ở vị trí tương tự, chỉ duy nhất một điểm khác biệt chính là thân thể này không có một chút xíu tu vi nào.
Nếu muốn, Lâm Thanh Âm hoàn toàn có thể một lần nữa bước lên con đường tu tiên, cô cũng không thiếu công pháp và kinh nghiệm, coi như tu luyện lại một lần nữa cũng giống như là sinh viên đi học lại nhà trẻ vậy, làm chơi chơi cũng có thể tốt nghiệp.
Chỉ là thứ hiện giờ cô thiếu chính là tài nguyên tu luyện.
Mong một số review Đoán Mệnh Đại Sư Là Học Bá mà chúng tôi sẽ giúp bạn có thêm thông tin trước khi đọc truyện. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ!