Review: Người Đọc Sách Đại Ngụy
Tác giả: Thất Nguyệt Vị Thì
Thể loại: Tiên hiệp, Huyền Huyễn
Tình trạng: Hoàn thành
Độ dài: 1483 chương
----------------------
Vào năm Võ Xương tại vị.
Đại Ngụy vương triều, nữ đế đăng cơ, nhật nguyệt trên cao.
Nhưng mà, nữ đế đăng cơ, thiên hạ đại loạn, triều dã sục sôi, trong khoảng thời gian ngắn yêu ma xuất thế.
Để trấn áp yêu ma, nữ đế xây dựng nên Cẩm y thiên vệ, phụ trách trảm yêu trừ ma, tuần tra truy bắt, chỉnh đốn triều cương.
Cũng vào thời đại rung chuyển như thế, Hứa Thanh Tiêu xuyên đến đây, trở thành một bộ khoái quận huyện.
Nhưng mà ở thế giới này có một thứ tên là ‘dị thuật’, có thể nhanh chóng tăng lên thực lực, đạt được sức mạnh siêu cường, chỉ là tu luyện loại ‘dị thuật’ này, sẽ phải trả cái giá cực kỳ đáng sợ, nhẹ thì bỏ mình, nặng thì hóa yêu, làm hại nhân gian.
Nhưng điều khiến Hứa Thanh Tiêu kinh ngạc chính là, mình đã thức tỉnh Văn Cung, chỉ cần đọc sách sẽ có thể ngưng tụ mạch văn thiên địa, có thể hoàn mỹ triệt tiêu những tác dụng phụ do dị thuật mang đến.
【Kim Ô Tôi Thể thuật: Quan tưởng kim ô, thân hóa thái dương, lấy khí chí dương rèn luyện thân thể, ngưng tụ đại nhật thánh thể, mỗi lần tu luyện đều sẽ dẫn dương khí nhập thể, diễn sinh kim ô sát niệm, mất đi lý trí 】
【Thái Âm Ngưng Mạch Thuật: Hoá khí thái âm, cắn nuốt lượng khí linh khí, ngưng tụ giao long linh mạch, pháp lực tăng nhanh, như hồng thủy sông nước, mỗi lần ngưng tụ một giao long linh mạch, sẽ ngưng tụ long sát khí, hóa yêu thành giao】
Cứ như thế, mượn dùng thiên địa văn khí, Hứa Thanh Tiêu dựa vào dị thuật, từng bước một vấn đỉnh tối cao.
“Ta là Hứa Thanh Tiêu, người đọc sách Đại Ngụy.”
----------------------
Ban đêm.
Vương triều Đại Ngụy, huyện Bình An.
Cơn rét lạnh thấu xương khiến cho Hứa Thanh Tiêu tỉnh táo ngay lập tức.
Còn chưa kịp chờ Hứa Thanh Tiêu phản ứng, các loại tin tức đã ùa vào trong não như nước lũ.
Vương triều Đại Ngụy, nữ đế đăng cơ.
Triều dã rung chuyển, yêu ma loạn thế.
Tu tiên dị thuật, Cẩm y thiên vệ.
Trong khi các loại tin tức lạ lùng kỳ quái ùa vào trong não, Hứa Thanh Tiêu lại đang lâm vào cơn mê man.
Cũng không biết đã trôi qua bao lâu.
Bên ngoài cửa truyền đến từng đợt tiếng nói rất nhỏ, khiến cho Hứa Thanh Tiêu chậm rãi tỉnh lại.
"Đại phu, thương thế của Thanh Tiêu rốt cuộc nghiêm trọng hay không nghiêm trọng?"
"Đúng vậy đại phu, từ lúc ông xem xong thương thế của Thanh Tiêu thì cứ lắc đầu mãi không nói lời nào, ông cứ việc nói thẳng đi."
Cùng với giọng nói hơi lộ vẻ tò mò vang lên.
Một âm thanh già nua đành đáp lại.
"Đứa nhỏ này bị yêu tà gây thương tích, khí âm minh đã tiến vào trong cơ thể, đây là vật lạnh vô cùng, một khi nhập thể, sẽ tổn thương tới gân mạch, rồi sau đó khiến cho khí huyết đọng lại rồi mất mạng."
Giọng nói già nua vang lên.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều lặng lẽ không nói gì.
"Vậy Thanh Tiêu còn có thể sống được bao lâu?"
Một giọng nói khác vang lên, hỏi đại phu.
Một lát sau, giọng nói già nua lại vang lên.
"Nhiều nhất mười hai canh giờ."
Giọng nói im bặt, ngoài cửa yên lặng như tờ.
Mà trong phòng.
Hứa Thanh Tiêu cũng chậm rãi mở mắt ra.
Ý thức của hắn đã hoàn toàn khôi phục, mà giữa tròng mắt tràn ngập nỗi buồn bực.
Không chỉ vì mình vừa bị phán tử hình.
Chủ yếu là, lúc này mình vừa mới xuyên không, kết quả tính mạng chỉ còn kéo dài không tới mười hai canh giờ?
Như vậy có ai mà không khó chịu?
Đúng vậy, Hứa Thanh Tiêu là một người xuyên việt.
Mà thông qua ký ức trong đầu, Hứa Thanh Tiêu biết được mình xuyên qua đến người trùng tên trùng họ.
Sinh sống ở một thế giới yêu ma hoành hành.
Chính là một gã nha dịch trong huyện Bình An, vương triều Đại Ngụy.
Năm ấy hai mươi tuổi, vốn dĩ cũng coi như không tệ, thậm chí làm thêm vài năm nữa, có thể chính thức trở thành bộ khoái, thuộc loại đường đường chính chính ăn cơm nhà quan.
Nhưng không ngờ rằng, ngay vào hai ngày trước, một đào phạm hung ác đã chạy trốn thẳng đến huyện Bình An.
Bên trên hạ lệnh tra xét rõ ràng, kết quả nguyên chủ nhân cực kỳ xui xẻo, vừa vặn phát hiện đào phạm, kết quả bị một chưởng đánh bay, trong cơ thể trúng khí âm minh, tức là sắp chết.
Dùng lời của đại phu, còn có mười hai canh giờ để sống.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu tự mình cảm giác được, có khả năng không sống được đến mười hai canh giờ.
Bởi vì trong cơ thể là một trận băng hàn, máu tựa như đã đông cứng lại rồi, không thể lưu thông.
Loại khởi đầu địa ngục này khiến cho Hứa Thanh Tiêu không thể nào không phiền muộn.
"Đau đầu quá."
"Cho dù là bắt đầu như phế vật bỏ đi, Hứa mỗ ta cũng chịu được, nhưng ngày từ lúc bắt đầu đã chỉ có thể sống mười hai canh giờ? Chơi như vậy làm sao được chứ?”
Hứa Thanh Tiêu thấy đau cả răng.
Bởi vì thông qua ký ức, Hứa Thanh Tiêu còn biết được những tin tức về bản thân mình, chính là một nha dịch bình thường thuần túy, bối cảnh là cô nhi huyện Bình An, không cha không mẹ là tiêu chuẩn, cũng không có người thân nào khác.
Nếu không phải Huyện lão gia thấy mình đáng thương, cho mình làm sai dịch, nhắm chừng cũng chỉ có thể chạy việc vặt cho người ta.
Thân phận bối cảnh như vậy, cho dù là biết làm sao để phá giải cũng hữu tâm vô lực a.
Đòi tiền không có tiền, đòi người không có người.
Nói là khởi đầu địa ngục cũng không quá đáng chút nào.
Két!
Ngay vào lúc này, cửa phòng bỗng nhiên bị đẩy ra.
Mấy bóng người xuất hiện trong mắt Hứa Thanh Tiêu.
Là đồng sự ở trong huyện, đều là nha dịch, cầm đầu là Trần bộ khoái, mặc áo lam mũ vuông, thắt lưng trang bị một thanh đao, hơn bốn mươi tuổi, chân râu đầy mặt, giờ này khắc này có vẻ hơi lặng lẽ.
Những đồng sự còn lại cũng đều như thế.
Dù sao Hứa Thanh Tiêu nhiều nhất cũng chỉ sống không được không quá mười hai canh giờ, tất nhiên cũng không cười nổi, càng không biết nên nói lời gì để an ủi.
"Thanh Tiêu, ngươi nghỉ ngơi cho khỏe, đại phu nói ngươi không bị vấn đề gì lớn, nghỉ ngơi tịnh dưỡng là được, không cần suy nghĩ nhiều."
Trần bộ khoái mạnh mẽ nặn ra một gương mặt tươi cười, hắn thật sự không thể nói ra tình hình thực tế, chỉ có thể an ủi như vậy, hy vọng Hứa Thanh Tiêu không phải chịu gánh nặng quá lớn.
Nhưng ở trên giường, Hứa Thanh Tiêu đang dần dần tỉnh lại chỉ biết cười khổ.
"Trần đại nhân, mới vừa rồi ở bên ngoài các ngươi nói những gì, ta đã nghe thấy."
Hứa Thanh Tiêu mở miệng, nở nụ cười khổ, để cho mọi người không cần an ủi.
Chỉ là thốt ra lời này, mọi người nhất thời đều ngượng ngùng.
Trong phòng nội lại lâm bầu không khí tĩnh lặng như chết.
Nhưng không đợi Trần bộ khoái tiếp tục nói lời an ủi, ánh mắt Hứa Thanh Tiêu dừng ở đại phu trên người.
"Đại phu, thật sự không có biện pháp nào để giải quyết sao?"
Mời các bạn đón trải nghiệm review Người Đọc Sách Đại Ngụy của tác giả Thất Nguyệt Vị Thì. Chúc các bạn có buổi đọc truyện thật thú vị, cảm ơn các bạn đã quan tâm và theo dõi!