Trang chủ » Review Nhà Bảo Tàng Trấn Yêu

Review Nhà Bảo Tàng Trấn Yêu

21:05 16/08/2024 Nguyễn Mai Tiên Thảo

Review truyện Nhà Bảo Tàng Trấn Yêu - tác giả Diêm ZK

Tác giả: Diêm ZK

Thể loại: Đô thị, Linh Dị

Tình trạng: Đang ra

Độ dài: 699 chương

Review Nhà Bảo Tàng Trấn Yêu

----------------------

Trên thế gian những gì khác thường là yêu

Vật có tính linh là tinh

Hồn không tiêu tan là quỷ

Vật dị thường là quái

Tư Đãi giáo úy, cũ xưng Ngọa Hổ, do Hán Vũ Đế lập ra, xử lý vụ án Vu Cổ, bắt những kẻ gian hoạt.

Linh khí và thần bí trong phạm vi toàn cầu được khôi phục, nhân loại mò mẫm tìm đến con đường tu hành, yêu tinh quỷ quái ẩn giấu trong truyền thuyết từng thứ một hiện ra thoát ẩn thoát hiện, trong bóng tối vẫn có vô số tà ma vất vưởng, một nhà bảo tàng không ai lui tới, một tấm Hổ Yêu bài được khắc từ thời Hán Vũ Đế, đã khiến Vệ Uyên trở thành Tư Đãi giáo úy đương đại cuối cùng, đưa hắn bước vào rất nhiều chuyện yêu dị từ xưa đến nay.

Những chuyện cổ kim hiếm lạ, người đọc sách không nói chuyện yêu ma quỷ quái. Nói láo mà chơi, nghe láo chơi. Tạm thời chém chết.

Một thanh bát diện Hán kiếm, chém hết yêu ma quỷ quái.

Sinh tử định đoạt ra sao, Thiên Đạo đã có chủ tâm.

Đến lúc cuối cùng Vệ Uyên cuối cùng có thể ở hòa bình trong năm tháng, nằm chiếc ghế híp mắt phơi nắng thời điểm, phía sau trong viện bảo tàng đã phong ấn vô số yêu ma quỷ quái.

Dẫn truyện

Thượng cổ thị tộc Đồ Đằng, rước thần để đuổi quỷ, mười hai người làm thành một trận, nhảy múa kết trận.

Người Bạch Trạch, trên thông thiên văn địa lý, dưới tường tận từng chuyện lông gà vỏ tỏi; thấu quá khứ, hiểu tương lai. Cũng có thể nói tiếng người, từng đáp ứng yêu cầu của Hoàng Đế mà làm «Bạch Trạch tinh quái đồ», bên trong có một vạn một ngàn năm trăm hai mươi loại tinh quái.

Tiên Tần có sách tên «Cật » (cật trong cật vấn - hỏi vặn)

Dạy bảo vạn dân xua đuổi quái lực loạn thần.

Thánh nhân có câu, kính quỷ thần nhi viễn chi.

Người đọc sách không nói chuyện yêu ma quỷ quái.

Trương Đạo Lăng Thiên Sư đời thứ nhất từ trên trời lấy được Thư Hùng Long Hổ kiếm, phạt sơn phá miếu, chém quái lực loạn thần.

Đến thời nhà Minh, Thái tử Chu Tiêu kế thừa đại thống, em trai Chu Lệ tinh trung báo quốc, vì nước thủ biên giới, xưng đại tướng quân.

Huynh đệ đồng tâm, bình định tứ hải.

Có đời nhà Minh, Thiên tử thủ quốc môn, quân vương tử xã tắc, kéo dài quốc phúc hơn năm trăm năm.

Sau đó tăng tốc hoàn thành diễn biến hiện đại hoá, đổi Minh xưng Hoa, đất Thần Châu, đứng lặng nơi đông phương.

Dương lịch năm 1900, có sao băng rơi, bao trùm 80% diện tích hành tinh xanh.

Linh khí khôi phục, yêu ma quỷ quái bắt đầu thức tỉnh.



----------------------

"Xin chào, đồn cảnh sát đường Trung Chính, xin hỏi tôi có thể giúp được gì?”

". . ."

"Alo? Xin hỏi tôi có thể giúp được gì?”

"Bây giờ quý vị đang gặp tình huống không tiện nói chuyện tình huống sao?"

"...Không, không phải, tôi, tôi có chuyện, muốn báo cảnh sát, anh mau cứu tôi, anh nhất định phải cứu tôi, hu hu hu, tôi sợ lắm! Anh nhất định phải mau cứu tôi!"

"Thưa cô, địa chỉ cụ thể của cô là ở đâu?”

"Nhà tôi ở số 72, tòa 3, cư xá Phú Xuân đường Trung Chính, anh mau tới đây, mau tới đây đi, anh không thể tới trễ hơn được!”

"Được rồi, chúng tôi sẽ phái đồng nghiệm ở gần vị trí cô đến đó, thưa cô, trước tiên cô cần tỉnh táo lại, chú ý bảo vệ bản thân, giữ trạng thái trò chuyện với chúng tôi, tôi có thể hỏi cô chút chuyện không, cô đã gặp phải chuyện gì? Một tên cướp, hay là người nào khác uy hiếp sự an toàn của cô?”

"Không, không phải là người, tôi… hu hu hu…anh cảnh sát, tôi, tôi gặp phải thứ không sạch sẽ, tôi thật sự không cố ý trêu chọc nó, nó, nó sẽ đi theo tôi bám riết không tha."

"Thứ không sạch sẽ? Xin cô bình tĩnh lại.”

"Yên tâm, đồng nghiệp của chúng tôi đã tới đó rồi, cô phải tin tưởng khoa học, không có quỷ đâu, có thể là gần đây tâm trạng của cô không tốt lắm, nên suy nghĩ hơi nhiều thôi."

"...Không phải đâu, đó thật sự là, là đồ không sạch sẽ, là một đôi giày thêu màu đỏ."

"Giày thêu màu đỏ?"

"Ừm, đúng vậy, màu đỏ, giày thêu màu đỏ, kiểu giày thời cổ, giày Kim Liên ba tấc, tôi là nhà thiết kế trang phục dân tộc, thiết kế một vài quần áo trang sức cho một số cửa hàng, khoảng thời gian trước ta không có cảm hứng, không vẽ được gì hết, nên mới đi Giang Nam du lịch giải sầu, tôi nhìn thấy đôi giày kia trong một cửa hàng nhỏ, thật sự nó rất đẹp, phải rồi, nó từa tựa như một tác phẩm nghệ thuật, phía trên mạ vàng thêu hoa khiến người ta không thể rời mắt… thực sự quá đẹp…"

"Thưa cô?"

"A, tôi xin lỗi, tôi lại như vậy rồi, hic, tôi giống như bị ma nhập vậy."

"Không sao, cô vừa mới nói, giày thêu màu đỏ?"

" Đúng, giày thêu màu đỏ, chính là nó, tôi mua nó về, tôi cảm thấy cảm hứng trong người mình như được khơi gợi lên, trong ngày hôm đó thiết kế ra được hai mẫu giày mới, đang bán rất chạy trên Taobao, bởi vì dựa theo hợp đồng, lượng bán đi ra đã vượt chỉ tiêu đề ra, nên tôi được chia phần trăm, cho nên lúc đó tôi rất vui, tôi mới uống một chút rượu, sau đó nằm mơ, mơ thấy hu hu hu…"

"Thưa cô, cô có thể không cần nhớ lại giấc mơ đó, cô bình tĩnh lại, đồng nghiệp của tôi sắp tới đó rồi.”

"Không, không cần, tôi muốn nói tiếp."

"Lúc đó, tôi nằm mơ thấy một cô gái, không đúng, là nữ quỷ, cứ nhìn thẳng vào tôi, tóc đen hất ra đằng sau, còn có nước chảy nhỏ giọt xuống, mặc quần áo mày đỏ, chân đang mang mặc đôi giày thêu màu đỏ kia, cô ta, cô ta nhìn tôi chằm chằm, không nói câu nào, ngày hôm sau tôi tỉnh lại thì không để ý chuyện đó, chỉ coi như mình gặp ác mộng, thế nhưng tới ngày thứ hai tôi lại nằm mơ thấy cô ta, cô ta đang sát lại gần hơn. . ."

"Gần cỡ nào?"

"Mới đầu thì cỡ năm mét, sau đó là ba mét, khoảng thời gian trước, gần như dí sát vào mặt tôi, anh có thể tưởng tượng được không? Tôi có thể nhìn thấy đôi mắt của cô ta, thấy được giọt nước nhỏ xuống từ trên tóc cô ta, còn có thể nhìn thấy được trên mặt cô ta có những nốt thi ban (1) lấm tấm, đúng là thi ban, cô ta đã chết rồi. Chết rồi! Ta bị hù cho tỉnh dậy, tôi bước xuống giường muốn uống nước, nhưng tôi nhìn thấy cặp kia giày thêu đỏ, ngay tại đầu giường của tôi, mũi giày đối diện giường."



Thi ban: Khi trái tim ngưng đập và không còn khả năng bơm máu nữa, trọng lực sẽ kéo các tế bào hồng cầu xuống phần thấp nhất của cơ thể. Máu bị đông lại gây ra các vệt màu tím, thường được gọi là hồ máu tử thi hay vết hoen tử thi.

"Giày đối giường, quỷ lên giường, cô ta muốn hại tôi, cô ta muốn hại tôi."

"Ta rõ ràng đem nó đặt ở phòng làm việc, nó là tự mình đi tới!"

"...Thưa cô, thưa cô? Xin cô bình tĩnh lại, có thể là cô không cẩn thận nên để ở chỗ đó, rồi cô quên mất.”

"Tôi quên mất, không thể nào, đúng rồi, hôm đó, hình như không có dép lê, nên tôi đã mang đôi dép đó?”

"Vậy cô xử lý thế nào với đôi giày đó?"

"Xử lý? Tôi, tôi đã đốt nó rồi, người già hay nói dùng lửa có thể loại bỏ những thứ không sạch sẽ, nó cũng không dám đến nữa, vài ngày sau đó đều bình an vô sự, nhưng mà mới vừa có người gõ cửa. Tôi tưởng là người giao đồ ăn, có thể nhìn qua mắt mèo không nhìn thấy được toàn thân, tôi, tôi chỉ thấy đôi giày kia đang đứng ở cửa nhà, trên nền nhà bị ướt một mảnh."

"Là cô ta, cô ta trở lại rồi, cô ta muốn tới tìm tôi! Cảnh sát các anh mau lại đây, sao còn chưa tới, hu hu hu… Tôi, tôi nghe thấy tiếng mở cửa, cô ta đến rồi, cô ta tiến vào rồi!"

"Cô ơi cô bình tĩnh lại đi, đồng nghiệp của tôi đã đi lên lầu, xin cô bảo vệ an toàn của bản thân, bây giờ cô đang ở nơi nào? Đồng nghiệp của tôi sẽ vào nhà đưa cô rời khỏi chỗ đó.”

"Ta đang núp ở trong tủ quần áo phía sau màn cửa ở trong phòng, mau tới đây."

". . ."

"Cảnh sát?"

". . ."

"Cảnh sát anh làm sao vậy? Anh đừng làm tôi sợ.”

"...Hóa ra là ngươi ở đây."

Giọng nói truyền ra từ trong điện thoại chợt thay đổi ngữ khí, khiến sắc mặt cô gái gọi báo cảnh sát lập tức trở nên trắng bệch.

Kẹt kẹt. . .

Cửa tủ quần áo từ từ mở ra.

Bên ngoài một đôi giày thêu màu đỏ mạ vàng tinh xảo, xung quanh nước chảy xuống tí tách.

"A a a a a a! ! !"



"Tút tút tút. . ."



"Xin chào, đồn cảnh sát đường Trung Chính, xin hỏi tôi có thể giúp được gì?”

". . ."

"Alo? Xin hỏi tôi có thể giúp được gì?”

"Bây giờ quý vị đang gặp tình huống không tiện nói chuyện tình huống sao?"

Nam cảnh sát nghe điện thoại khẽ nhíu mày, đồn cảnh sát của bọn họ toàn là thành viên nam, không có lấy một nữ đồng nghiệp, anh quay đầu nhìn về phía đồng nghiệp xung quanh ra hiệu:

"Không có người nói chuyện, giống như bị nhiễu tín hiệu."

"Phái người đi kiểm tra thử, gần đây xảy ra khá nhiều chuyện, kiểm tra một chút cũng không mất công mất sức gì.”

"Ừ, thử tra số điện thoại đó thuộc địa chỉ nào."

"Được."

"Tra ra rồi."

"Nơi nào?"

"Cư xá Phú Xuân, tòa 3, số 72."



Cảnh sát tìm đến chủ nhà cho thuê, lấy chìa khoá mở cánh cửa đang đóng chặt ra, một đám người chạy vào trong phòng.

Kêu gọi không có người trả lời, gọi điện thoại, một lát sau một trận giọng nữ tiếng chuông vang lên:

“Mười tám tháng giêng, ngày lành tháng tốt, lấy gậy cao lương.”

“Nhấc lên áo cưới, thước dài thước hận, áo may vội vàng…”

Tiếng nhạc không hiểu sao có phần lạnh lẽo.

Một đám cảnh sát chạy vào bên trong, sau đó nhìn nhau nghẹn ngào, bên trên chiếc ghế đôn tròn bằng gỗ lim, có một cô gái mặc áo đỏ đang ngồi, chính là chủ nhà, mái tóc màu đen phủ ra phía sau, hai tay xếp lại để trên bụng, bàn chân nhét cứng vào trong đôi giày thêu đỏ Kim liên ba tấc, không ngừng có máu chảy ra.

Tí tách, tí tách.

Những giọt nước chảy xuống từ mái tóc đen.

. . .

Bang!

Mong một số review Nhà Bảo Tàng Trấn Yêu mà chúng tôi sẽ giúp bạn có thêm thông tin trước khi đọc truyện. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ!