Trang chủ » Review [Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình

[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình

Tác giả: Ly Yển

Thể loại: Dị Giới, Ngôn Tình, Tiểu thuyết, Dị Năng, Trọng Sinh, Truyện Sủng, Điền Văn, Mạt Thế, Hiện Đại

Tình trạng: Hoàn thành

Độ dài: 788 chương

Review [Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình

----------------------

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Mạt thế, Làm ruộng, Cưới trước yêu sau, Sảng văn, 1v1, Mạt thế.

Văn án:

Tô Duệ chết ở bên trong làn sóng thây ma, bị tiếng khóc của đứa bé ồn ào tỉnh, vừa mới mở mắt, đã được người khác trao một tấm huân chương cùng với một tiếng xót xa “Kìm nén bi thương!”

Với Tô Duệ đã ăn thực phẩm ẩm mốc ở thời mạt thế cát vàng đầy trời nhiều năm như vậy, đột nhiên nhìn thấy núi rừng xanh ngát, dòng suối trong veo chảy xuôi, còn những con cá, con tôm, dê đen, trứng vịt biển do đội khai hoang đảo lân cận thỉnh thoảng gửi về, cô cảm thấy việc tuân theo nguyện vọng cuối cùng của nguyên chủ để lại là giúp cô ấy nuôi hai đứa con cũng không quá đáng!

Triệu Khác mang theo huân chương của chiến hữu tắm máu quay về từ biên cảnh, nhận được một bức điện báo ly hôn gửi từ bà xã ở Lô Thị. Mang theo nghi hoặc trở về nhà, bà xã thường ngày dịu dàng thiện lương bỗng chốc thay đổi dáng vẻ. Sau khi tiến hành thủ tục ly hôn, lưng cõng đứa con trai lớn bị người khác đánh gãy chân phải, ôm lấy đứa con thứ mới tròn một tuổi quay về đội ……Triệu Khác cảm thấy việc gấp anh nên làm bây giờ chính là tìm bảo mẫu trước.

Tô Duệ không có công việc chính thức, mắt thấy sắp bị đuổi về quê thì lo lắng.

Sĩ quan hậu cần nhìn trúng năng lực điểu khiển lửa của Tô Duệ, nghĩ rằng tìm được người ấp vịt ấp gà rồi.

Ngày hôm sau đã giới thiệu Tô Duệ cho Triệu Khác.

Tuổi tác của hai người chênh lệch không lớn, lại mỗi người dẫn theo hai đứa bé. Triệu Khác nghĩ nếu như mời cô làm bảo mẫu, thời gian dài lâu sẽ bị mọi người đàm tiếu. Như vậy không bằng cưới luôn.

Trong lòng Tô Duệ thầm nghĩ: Người này công việc nặng nề, bận rộn huấn luyện, thời gian dài không về nhà, đứa bé giao cho cô tuỳ tiện nuôi dưỡng, hàng tháng còn đưa tiền công phiếu chứng đúng hẹn, thật là một ứng cử viên làm chồng hoàn hảo.

Lưu ý đặc biệt: Vợ cũ của nam chính tái sinh.

Nữ có dị năng hệ hoả thời mạt thế VS Nam phúc hắc tâm cơ.

Bối cảnh không gian song song trong truyện là giả định, thuần nói chuyện yêu đương và chuyện nhà cửa ăn mặc, không liên quan đến đề tài nhạy cảm.

Vai chính: Tô Duệ, Triệu Khác

----------------------

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Sư đoàn trưởng Chu Trường Cung đặt điện thoại xuống, nhìn Triệu Khác đứng trước bàn, cười nói: “Bộ Biên phòng đã đánh giá rất cao với mức độ hoàn thành nhiệm vụ lần này của cậu, cậu đã hoàn hảo thông qua kì sát hạch quân sự, tháng sau cậu sẽ tiếp nhận chức vụ Trung đoàn trưởng của đoàn trinh sát.”

Triệu Khác không nói gì, nói đúng hơn là anh đã đoán trước chuyện này từ lâu.

Anh duỗi tay lấy ra một chiếc huân chương quân sự thả ở trên bàn, sau đó lại sờ đến mấy cái túi áo trên người, một xu, năm xu, một đồng, mười đồng…… phiếu lương thực toàn quốc, phiếu thịt lợn, phiếu thịt dê và bò, phiếu đường đỏ…… trong chốc lát đã chất đầy một đống: “Khi đưa tiền an ủi thì làm phiền ông cho người mang những thứ này cho thân nhân trong nhà……”

Chu Trường Cung vừa muốn nói gì đó đã bị cắt ngang bởi tiếng gào khóc truyền tới từ dưới lầu.

“Trung đoàn phó Triệu — — Trung đoàn phó Triệu, anh đi ra đây, đi ra nói cho tôi rằng phu nhân của sư đoàn trưởng nói sai rồi. Lâm Kiến Nghiệp anh ấy còn đang rất tốt, rất bình an, qua mấy ngày nữa sẽ trở về, hức …… Anh đi ra nói cho tôi, qua mấy ngày nữa anh ấy sẽ trở về ……”

Triệu Khác khép mắt, nhìn về phía Chu Trường Cung.

Chu Trường Cung ngượng ngùng sờ sờ lỗ mũi, “Tin tức này thật sự không phải là do tôi nói với trong nhà ……”

Triệu Khác xoay người ra cửa, Chu Trường Cung vội cầm tiền phiếu và huân chương đi ra cùng.

Triệu Khác đứng nhìn xuống dưới qua ô của kính, trong mưa phùn mờ mịt, một người phụ nữ thắt hai bím tóc đen dài với vẻ mặt tái nhợt đang lao về phía tòa nhà văn phòng khóc lóc, bị cảnh vệ và chính Ủy Tống làm việc ở văn phòng tầng dưới chặn ở bên ngoài cửa lớn.

Xa xa còn có hai đứa bé một lớn một nhỏ khóc lóc chạy tới.

“Vợ con của Lâm Kiến Nghiệp hả?” Lông mày Triệu Khác hơi hơi nhướng lên, “Không phải khu gia quyến còn chưa xây xong sao?”

Suy ngẫm một lúc, Triệu Khác lại nói: “Tôi nhớ rằng Lâm Kiến Nghiệp gia nhập quân đội không đủ mười lăm năm phải không?”

Yêu cầu cơ bản khi dẫn người nhà theo quân một là đã có chức vụ cấp tiểu đoàn trở lên, hai là tuổi quân phải đủ mười lăm năm, ba là tuổi tác đã quá ba mươi lăm tuổi trở lên.



Năm ngoái Lâm Kiến Nghiệp hai mươi tư tuổi được thăng chức lên làm đại đội trưởng, là do anh nhớ lầm tuổi quân sao? Nhưng không đúng, anh ấy gia nhập quần đội không sớm như thế.

Triệu Khác nhìn về phía Chu Trường Cung.

“Cậu quên rồi sao.” Chu Trường Cung nhắc nhở nói: “Năm 52, Lâm Kiến Nghiệp đã được quân đội lựa chọn và đến học viện quân sự để đào tạo trong hai năm.”

Quân nhân có học vấn cao thì nhận được ưu đãi.

Triệu Khác bừng tỉnh: “À.”

Chính là bởi vì được bồi dưỡng ở học viện quân sự vào năm 52, Lâm Kiến Nghiệp còn học thêm ngoại ngữ ngoài các giờ học chuyên ngành.

Anh mới thuyên chuyển Lâm Kiến Nghiệp ra khỏi đoàn pháo binh đến tham gia nhiệm vụ biên cảnh lần này.

“Còn nhớ Lâm Hồng Quân, anh trai của Lâm Kiến Nghiệp không?”Chu Trường Cung nói.

Triệu Khác gật đầu: “Thượng tá không quân, là một người quân nhân ưu tú.”

Khi du học Liên Xô thì học viện Không quân ở ngay bên cạnh học viện Lục quân của họ, hai người bị người khác lấy ra so sánh không ít lần trong hội đồng hương.

Triệu Khác: “Năm năm trước hy sinh ở chiến trường Bắc Hàn.”

Lúc này anh đang tiêu diệt cường đạo ở Tây Nam, tin tức được một bạn học truyền cho anh.

“Ừm.” Chu Trường Cung gật gật đầu, chợt duỗi tay chỉ đứa bé đang lao nhanh tới ở phía dưới: “Đó, đứa lớn hơn một chút đang chạy ở phía trước chính là con trai của Lâm Hồng Quân.”

“Mẹ của cậu bé tái hôn nên đưa cậu bé đến chỗ ông nội là ông Lâm. Một tháng trước, Kiến Nghiệp được nghỉ phép đã lên thành phố thăm ông Lâm. Cậu cũng biết, phu nhân hiện tại của ông Lâm, trước nay không muốn nhìn thấy hai anh em Hồng Quân và Kiến Nghiệp. Tôi nghĩ đứa bé chắc hẳn đã chịu uất ức ở nơi đó, vừa vặn bị Kiến Nghiệp nhìn thấy, thế là đãn dẫn người trở về. Vì lý do này, anh ta cũng đánh điện báo trước cho vợ đưa con trai đến theo quân trước hạn.”

Mong một số review [Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình mà chúng tôi sẽ giúp bạn có thêm thông tin trước khi đọc truyện. Chúc bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ!