Tóm tắt truyện [Thập Niên 80] Đại Viện Có Tuyệt Sắc Mỹ Nhân
Tác giả: Tống Gia Tiểu Tứ
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Truyện Sủng, Gia Đấu, Điền Văn, Hiện Đại
Tình trạng: Đang ra
Độ dài: 1 chương
----------------------
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Quân văn, Thật giả thiên kim, Niên đại văn
Đại Lệ Hoa là một đóa tư dung diễm lệ, là tiểu hoa yêu sức lực lớn, một ngày nọ lại bị một hệ thống đoàn sủng chuyên chế tạo yêu kiều mềm mại buộc xuyên đến một quyển văn niên đại con gái vả mặt thiên kim giả.
Đại Lệ Hoa sau khi ràng buộc hệ thống đoàn sủng, cô từ đại mỹ nhân bạo lực trở thành ----- tiểu tác tinh xinh đẹp yêu kiều mềm mại.
Cái miệng nhỏ nhắn khi ăn nhất định phải nhai kỹ nuốt chậm, nếu không có thể sẽ bị lương thực phụ cắt cổ họng. Hơn nữa còn không thể xuống ruộng làm việc, không thôi nước da vô cùng mềm mịn sẽ bị cọ sát đến phồng nước...
Không biết sao cô xuyên thành con gái nhỏ Chân Mỹ Mỹ sẽ sớm bị thiên kim thật vả mặt, từ bé đã đi theo người cố ý ôm nhầm với mẹ thiên kim thật ở nông thôn chịu cực chịu khổ.
Đại Lệ Hoa xuyên thành Chân Mỹ Mỹ tỏ vé không có vấn đề gì lớn, giá trị vũ lực của cô vẫn còn! ╭(╯^╰)╮
Kết quả sau khi cùng được mẹ thiên kim thật đón về đại viện quân đội, cô lại được cả nhà cưng chiều lên trời.
...
Con gái thiên kim giả là người sống lại, đời trước cô ta hao hết tâm cơ gả vào Tống gia có bối cảnh tốt, kết quả lại phát hiện vị hôn phu Tống Tranh của mình lại không thể ‘quan hệ’, cuối cùng cô ta vì người đàn ông ngoại tình mà đắc tội Tống gia, bị cô lập hoàn toàn, kết cục thê thảm.
Còn con gái thiên kim thật bởi vì cứu một vị lão đại mà cuộc sống suông sẻ phú quý.
Đời này cô ta quyết định đổi với con gái thiên kim thật một chút, bản thân đi cứu lão đại, để cho cô đi gả sống thay đời quả phụ. Còn mình thì gả cho lão Tứ Cố gia tương lai sẽ trở thành người giàu nhất.
Chỉ là cô ta không ngờ, người không gần nữ sắc, vị hôn phu không cách nào quan hệ kia lại cưng chiều con gái thiên kim thật tận trời, còn dường như bình phục?!
...
Tống Tranh, lão lai tử Tống gia nuông chiều không thôi, không chỉ có gia thế hơn người, ngoại hình bất phàm, còn có năng lực xuất chúng, tuổi còn trẻ mà đã là Đại đội phó.
Có không ít lãnh đạo và chiến hữu trong quân đội đều muốn làm mai cho anh, bám chút quan hệ thông gia.
Nhưng lại bị chặn ngang! Lúc mọi người biết Tống đại đội trưởng trẻ tuổi anh tuấn muốn kết hôn với một cô gái ở nông thông, tất cả mọi người không đáng vì Tống Tranh, cảm thấy cô gái nông thông thô tục kia không xứng với Tống đại đội trưởng ưu tú.
Mãi cho đến ngày nọ, khí chất lạnh lùng, Tống Tranh vẻ mặt ngoan lệ dắt theo một đại mỹ nhân mềm mại tuyệt mỹ, da tuyết tóc đen xuất hiện trước mặt bọn họ...
Mọi người: Cô gái thôn quê đen gầy cũng được đâu! [Đố kị đến mắt rỉ máu!.ing]
Nội dung tags: Hào môn thế gia, Xuyên sách, Sảng văn, Niên đại văn
Từ khóa tìm kiếm: Diễn viên: Chân Mỹ Mỹ | phối hợp diễn:
Một câu tóm tắt: Sau khi mẹ thiên kim thật quay về đại viện tôi trở thành đoàn sủng.
Lập ý: Cho dù yếu đuối cũng phải tự mình cố gắng, sống năng lượng tích cực.
----------------------
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ánh mặt trời rực rỡ, vạn dặm không mây, ngày nắng như vậy, đúng là ngày lành thích hợp xuống ruông làm việc.
Các thôn dân thôn Trần gia đều đang bận rộn trong ruông đất nhà mình, mỗi người đều mặc quần áo màu xám vá lỗ, bị phơi nắng đến ngăm đen.
Mồ hôi hột đọng trên da chảy xuống.
Trong bức tranh cày bừa mộc mạc này, có một cô gái tồn lại không hài hòa như thế.
Tuy cô gái cũng mặc quần áo giống những thôn dân khác, mặc quần áo xám với miếng vá, thậm chí còn muốn cũ nát hơn, thế nhưng, cho dù là như vậy, cũng hoàn toàn không thể nào che lấp việc cô không giống người thường.
Bởi vì... dáng dấp cô gái thật sự là quá đẹp!
Rõ là cũng ăn mặc quần áo cũ rách màu xám xịt giống mọi người, bộ quần áo cũ rách làm nổi sự quê mùa mộc mạc hơn, khiến người vốn không có giá trị nhan sắc gì càng thêm xấu xí.
Nhưng cô gái không chỉ không bị quần áo quê mùa làm ảnh hưởng, còn bị bộ vô số chỗ vá, vải thô màu đen vì giặt mà xám xịt làm nổi bật da dẻ trắng nõn óng ánh, làn da nõn nà, trắng trơn tựa như có thể phát sáng, khiến người ta kinh diễm.
Cả người trắng như tuyết vốn cũng đã đủ làm người khác chú ý, cho dù giá trị nhan sắc ở người thường, toàn thân nõn nà như tuyết, chỉ e là cũng được người ta gọi là mỹ nhân.
Nhưng cô gái không chỉ có một làn da đẹp, ngũ quan trên gương mặt còn tuyệt mỹ, dáng vẻ mỹ mạo và khí chất xuất chúng.
Da trắng tóc đen, mắt ngọc mày ngài, môi đỏ mọng, mỹ mạo lạ thường.
Ngay cả vải thô xám xịt rộng thùng thình không vừa người chút nào, nhưng cũng không che giấu được bộ ngực và đôi chân thon dài được trổ mã rất tốt của cô gái.
Giữa ruộng đồng bùn lầy này, cô gái mặc áo vải sách dường như là trân bảo của thế gian, khiến người ta thương tiếc, dẫn tới vô số thôn dân không nhịn được thỉnh thoảng lia nhanh qua cô gái vài lần.
Càng có không ít chàng trải trẻ tuổi đỏ mặt to gan tới gần cô gái, thương tiếc muốn giúp cô gái làm ruộng, không để cho cô mệt mỏi dơ bẩn.
“Mỹ Mỹ, việc trong nhà anh làm xong rồi, em đi nghỉ đi, còn lại anh tới làm giúp em.”
“Đúng vậy, chị Mỹ Mỹ, chị xem tay chị lại bị cọ đến phồng nước, đừng cậy mạnh, mấy mẫu đất nhà chị, bọn em giúp trồng là được!”
...
Những thôn dân khác trong thôn Trần gia đang nhìn bộ dạng các chàng trai trẻ trong thôn tranh nhau làm việc cho Chân Mỹ Mỹ, chỉ hờ hững nhìn thoáng qua rồi tiếp tục trồng trọt.
Dù sao chuyện như vậy, chỉ cần Chân Mỹ Mỹ vừa ra làm việc đều sẽ xảy ra.
Song, cho dù thường thấy như thế, ba cô sáu bà thích nhiều chuyện vẫn không nhịn được đứng lên tán dóc.
“Sao tôi lại thấy Trần Tam Hoa mồ côi từ trong bụng mẹ dường như lại xinh đẹp hơn mấy ngày trước một chút nha.”
“Có sao? Dáng dấp đứa bé này không phải đều xinh đẹp như thế sao?”
“Này! Cô khoan hãy nói, thật sự là thoạt nhìn còn xinh đẹp hơn mấy hôm trước nhiều! Khuôn mặt nhỏ nhắn dường như lại nhỏ hơn một chút, ngực lại lớn chút...”
“Ôi! Đứa bé Tam Hoa xinh đẹp này thật đúng là khéo nha, mặt ra mặt, ngực ra ngực, mông ra mông! Dù cho người gầy chút.”
“Các cô nói xem dáng dấp đứa bé Trần Tam Hoa đúng là xinh đẹp! Sao xinh đẹp như vậy, tựa như người thành phố!”
“Đó cũng không sao, nha đầu này trước kia đen đen gầy gò, nhưng mấy năm nay cũng không biết ăn thuốc thần thuốc tiên gì, càng ngày càng xinh đẹp!”
Mời các bạn đón trải nghiệm review [Thập Niên 80] Đại Viện Có Tuyệt Sắc Mỹ Nhân của tác giả Tống Gia Tiểu Tứ. Chúc các bạn có buổi đọc truyện thật thú vị, cảm ơn các bạn đã quan tâm và theo dõi!
#ngôntìnhhiệnđại, #niênđạivăn, #NDThấtLiênHoa, #làmruộng, #sinhcon