Nội dung truyện Xuyên Thành Người Mợ Ác Độc Của Nữ Chính Truyện Ngược của tác giả Kim Khôn Thánh
Tác giả: Kim Khôn Thánh
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Truyện Sủng, Nữ Cường, Điền Văn, Cổ Đại
Tình trạng: Hoàn thành
Độ dài: 302 chương
----------------------
Giới thiệu
Đoạn 1:
Hạ Du Du ngoài ý muốn xuyên thành mợ ác độc của nữ chính trong truyện ngược văn cổ đại.
Dựa theo cốt truyện, sau khi nguyên chủ biết được tướng công diệt sơn phỉ thất bại chết đi, lập tức bán rẻ tỷ đệ nữ chính cho mẹ mìn, cầm một khoản tiền bỏ chạy. Kết qủa vừa mới đi ra khỏi thành đã chết dưới đao của sơn phỉ.
Hạ Du Du: "Ha ha, cảm ơn, người mới đến từ mạt thế, đừng chọc ta.”
Đoạn 2:
Bên này tỷ đệ nữ chính, Hạ Du Du cố ý lấy thịt nướng dụ dỗ.
Nữ chính thật cẩn thận nhận lấy, ăn ngấu nghiến.
Trong mắt đệ đệ tràn đầy lạnh lẽo, nuốt nước miếng mạnh miệng nói: "Hừ, ít giả bộ đi!"
Thăm dò kết thúc, Hạ Du Du à một tiếng, quyết đoán thu tay lại.
Đệ đệ: ??
Tức đến khóc, ngươi không thể hỏi lại lần hai sao?
Đoạn 3:
Ngày nọ, Hạ Du Du nhặt được một nam nhân tuấn mỹ trọng thương gần chết.
Nam nhân này vừa cao vừa soái, sức lại lớn, ít nói, nhìn bộ dạng rất dễ bị khi dễ.
Hạ Du Du quyết đoán xem hắn là sức lao động miễn phí, để hắn đi lên núi cao trồng rau xây nhà cho mình, còn dùng đồ ăn dụ dỗ hắn: "Làm xong công việc, ta sẽ cho ngươi ăn thịt nha!"
Nam nhân hứng thú nhìn nàng, phun ra một chữ: "Được."
Hạ Du Du: Sao ánh mắt của ngươi có chút không thích hợp vậy?
Đoạn 4:
Không lâu sau, đôi tỷ đệ gầy bọc xương thành đứa bé trắng trẻo đáng yêu nhất làng trên xóm dưới. Nguy cơ sinh tồn được giải quyết, lại thuận tay xây dựng một thành bảo vệ vui vẻ hòa mình.
Ha Du Du làm cá mặn, cảm thấy đã đến lúc nên bắt đầu "an hưởng tuổi già".
Kết quả, mọi người lại đều cho rằng nàng muốn chạy trốn ---
Các bá tánh trong thành bảo vệ trực tiếp đóng kín cửa thành.
Nữ chính tương lai của truyện ngược lại ôm chân nàng sống chết không buông.
Đệ đệ bệnh tật ngạo kiều trọng sinh khóc đến mức ho ra máu, nói nàng dám đi sẽ nhảy xuống sông.
Nam nhân nàng nhặt được thì ôm eo nàng, nhỏ giọng cầu xin bên tai nàng: "Đừng đi."
Hạ Du Du quăng một tờ giấy vào ngực nam nhân, nhướng mày cười lạnh: "Được nha! Vậy ngươi ký vào tờ giấy hòa ly này đi, tướng công?"
Bùi Yến tự cho rằng mình giả trang vô cùng kín kẽ: "..."
----------------------
"Đại muội, tẩu nói mấy lời này đều là vì muốn tốt cho muội cả. Muội và cái tên Bùi Yến kia mới thành thân, còn chưa viên phòng hắn đã chạy đi đánh sơn phỉ rồi, rơi vào kết cục chết không toàn thây. Khiến muội từ tân nương biết thành quả phụ còn chưa nói, còn muốn muội nuôi dưỡng hai đứa cháu mà hắn nhặt về chưa được mấy ngày, đây là đạo lý gì?"
Triệu thị kéo tay Hạ Du Du, dáng vẻ chanh chua, ra vẻ trưởng bối tận tình khuyên bảo: "Nghe lời tẩu đi, nhân lúc mẹ mìn còn ở đây, bán hai đứa bé này cầm tiền đi theo bọn ta, đến huyện Vũ Dương bắt đầu một cuộc sống mới, sống tốt cuộc đời của mình mới là đúng đắn nhất."
Hạ Du Du không trả lời.
Cách bố trí trong phòng, cách ăn mặc, lời nói và nhiệt độ cùng cảm giác chân thực từ bàn tay đang nắm lấy tay nàng, đều đang nói cho nàng biết, đây không phải là mơ.
Một phút trước, nàng còn đang trốn trong một góc của nhà kho trong căn cứ ở mạt thế gặm bắp đọc tiểu thuyết.
Một tiếng nổ rầm trời vang lên, đến khi mở mắt lại, nàng đã xuyên không rồi.
Không, nói một cách chính xác thì là hồn xuyên.
Cơ thể hiện giờ không thuộc về nàng, trong đầu cũng có thêm vài kí ức lạ lẫm.
Chỉ có thể phán đoán sơ bộ là từ mạt thế xuyên đến... cổ đại?
"Đại muội, muội còn đang do dự cái gì?"
Triệu thị thấy Hạ Du Du đang thất thần, con ngươi đảo một vòng, đáy mắt xoẹt qua một tia tính toán, thêm dầu vào lửa nói: "Muội không được mềm lòng đâu đó! Rõ ràng là cái tên Bùi Yến này lừa gạt lòng tốt của muội và thúc phụ, nói cái gì hai đứa nhỏ là cháu ngoại. Nhưng muội nhìn vẻ bề ngoài của chúng nó xem, giống Bùi Yến đến bảy tám phần, rõ ràng là con riêng bên ngoài của Bùi Yến! Không dám nói rõ với muội, lừa muội nói là cháu ngoại!"
Hạ Du Du: "..."
Bùi Yến là ai?
Hạ Du Du ngẫm nghĩ, à... Là tên chồng tiện nghi của cơ thể này, vừa mới chết.
"Mấy tên nam nhân anh tuấn kia, chẳng có ai là tốt đẹp cả!"
Cũng đâu cần vơ đũa cả nắm như thế.
Cùng lúc đó, ngoài cửa còn có một bà béo với khuôn mặt đầy nếp nhăn, môi đỏ chót, tóc cài một bông hồng lớn đang đứng ở đó, lắc lắc vòng eo đồ sộ vẫy tay với Triệu thị và Hạ Du Du nói: "Hai vị nương tử đã thương lượng xong chưa? Đứa nhỏ đó đâu? Ta đây còn vội lên đường đây!"
Sự nhiệt tình bán người của Triệu thị càng tăng vọt, lập tức đứng dậy cười lấy lòng: "Xong rồi xong rồi, hai đứa nhỏ đang bị nhốt trong kho củi bên cạnh, ta đưa ngài tới đó." Nói xong, lập tức dẫn mẹ mìn đi về phía kho củi.
Hạ Du Du: "...?"
Nàng đồng ý rồi sao?
Cửa kho củi bị Triệu thị mở ra.
Một căn phòng nhỏ không tới hai mươi mét vuông, tối đen như mực. Bên trái là đống củi và rơm rạ cao hơn một mét, bên phải có một cái lò đất và một cái chum đựng nước, còn có một cái kệ gỗ để nồi niu chén bát, trong cái xó bên cạnh kệ gỗ, là hai đứa nhỏ gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, đang run lẩy bẩy ôm gối ngồi xổm.
Các bạn đang đọc Review Xuyên Thành Người Mợ Ác Độc Của Nữ Chính Truyện Ngược mới nhất tại Review truyện. Chúc bạn có buổi đọc truyện vui vẻ cảm ơn các bạn đã quan tâm và theo dõi!