Review truyện Bảo Bối Giá Trên Trời: Tổng Tài, Mời Ký Đơn Ly Hôn - tác giả Đường Nhã Đóa
Tác giả: Đường Nhã Đóa
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Hiện Đại
Tình trạng: Đang ra
Độ dài: 296 chương
----------------------
Người ta chỗ rẽ gặp được tình yêu, còn Hạ Mạt Tâm chỗ rẽ lại gặp phải quỷ.
Trong chỗ rẽ quán cà phê, cô và một người đàn ông ù ù cạc cạc gặp nhau rồi xem mắt nhầm.
Vừa quen được mười ngày:
“Cố Bắc Thần, chúng ta kết hôn đi.”
“…”
“Trực tiếp lãnh chứng là được, tôi không cần hôn lễ.”
“…”
Ngày 1 tháng 4, cô nói muốn kết hôn, kết quả anh lại trực tiếp kéo cô đến Cục Dân Chính
Vì thế ngày kỷ niệm kết hôn chính là— ngày cá tháng tư
Nhanh chóng kết hôn cũng lập tức ẩn hôn.
Thuận lợi giống như đã sắp xếp hết kịch bản.
…
Lúc nhìn thấy cô gái trong ảnh kia, cô cuối cùng cũng hiểu vì sao buổi tối anh luôn nóng như lửa, ban ngày lại là lạnh nhạt như nước
Mang thai hai tháng đến bệnh viện kiểm tra, cuối cùng lại nhìn thấy anh ôm chặt cô gái cả người toàn là máu kia vào ngực, cô không để mình chật vật, cuối cùng xoay người rời đi.
Chuyện to gan nhất Hạ Mạt Tâm làm suốt đời này chính là biến cậu cả nhà họ Cố thành người đàn ông của mình.
Mà chuyện tiêu sái nhất là có thai con của anh, sau đó để anh thành tiền nhiệm.
Ba năm sau:
Cô là một người mẹ đơn thân.
Lúc gặp lại, cô thân mật kéo tay người đàn ông khác, hơn nữa còn có một cậu nhóc đáng yêu.
Đoạn ngắn:
“Anh còn không chưa ký tên ly hôn, em lại dám ở bên ngoài tìm đàn ông khác.”
Cô lại nói: “Cố Bắc Thần, xin kí tên ly hôn đi, đừng làm chậm trễ việc kết hôn của tôi và anh yêu khác.”
“… Hạ Mạt Tâm, chúng ta nói chuyện chia tài sản lúc ly hôn đi.”
“…Sao thế, anh muốn chia một nửa công ty cho tôi à?”
“Đó là tài sản trước hôn nhân, anh đang nói tài sản sau kết hôn kìa, giao dịch một giây hai ngàn vạn, em định không thừa nhận à?”
“……Đó là sau khi kết hôn anh tự nguyện cho nhé.”
“Em có bằng chứng không?” Người nào đó xách cổ nhóc con lên: “Hạ Mạt Tâm, nhóc con này và tất cả tài sản sau kết hôn, hai vợ chồng mỗi người một nửa!”
----------------------
Tia nắng xán lạn, mặt trời ba tháng chiếu rọi những tia nắng ấm áp lòng người.
Hạ Mạt Tâm nhìn động tác bưng ly cà phê cũng mê người của người đàn ông ngồi đối diện, nhất thời thất thần, cô ho nhẹ một tiếng: “Tôi thấy các phương kiện của của anh đều không tồi, sao lại cần đi xem mắt thế?”
Cố Bắc Thần nhìn cô, trong con ngươi cũng chứa đựng nụ cười, uống một ngụm cà phê nói: “Điều kiện của em cũng không kém, chẳng phải cũng ngồi đây sao?”
“Ôí… cũng không còn cách nào khác, tôi cũng chỉ có một mình, nếu không tính toán vì bản thân một chút, đến 30 tuổi mà vẫn một thân một mình, không phải đáng thương muốn chết sao.”
Cố Bắc Thần nhíu mi: “Một mình?”
“Đúng vậy, tôi là cô nhi, Tiểu Mai không nói với anh sao?”
Cố Bắc Thần nhìn cô, không nói lời nào.
Hạ Mạt Tâm hút một ngụm nước chanh trong ly thủy tinh, đang nghiên cứu xúc cảm trong đáy mắt anh.
Lúc này điện thoại chợt vang lên, cô cười nói: “Là Tiểu Mai.”
Cố Bắc Thần nâng tay ý bảo cô cứ làm gì tùy thích, mà cơ thể anh lại hơi dựa vào chỗ ngồi đằng sau, như suy tư gì đó nhìn cô.
“Alo…”
“Ối trời, thân ái, tớ bận cho bù đầu, đột nhiên có việc gấp nên công ty bắt tăng ca, gì nhỉ, lần sau xem mắt nhá, anh ta vừa mới gọi cho tớ nói căn bản không đi được, đổi thành chủ nhật tuần sau đi.”
“Gì, gì cơ?! Cậu nói người anh em kia của cậu không tới sao?!” Đầu Hạ Mạt Tâm lập tức ong lên một tiếng, ngước mắt nhìn về phía người đàn ông ngồi đối diện. Vậy người này là ai?
“Ôi ôi xin lỗi xin lỗi mà, tóm lại công ty có một vụ án lớn nên bận muốn chết, đại tiểu thư chị đừng nổi giận mà, không nói với cậu nữa, tớ cúp đây.”
Sau khi cúp máy, Hạ Mạt Tâm giật mình ngổn ngang ngồi chỗ này… “Anh, anh không phải…”
Hai tay Cố Bắc Thần ôm ngực nhìn cô, nhún nhún vai, cười nói: “Em cảm thấy tôi giống đối tượng xem mắt của mình hả?”
Đột nhiên cô “ầm” một tiếng đứng lên, mặt đỏ tai hồng, nhanh chóng dọn dẹp rồi muốn chạy ra ngoài.
“Hạ Mạt Tâm.”
Hạ Mạt Tâm xoay người nhìn anh, thầm nghĩ người này không phải bắt cô trả tiền ly nước chanh kia chứ: “Còn, còn có việc… gì sao?” Giờ phút này, Hạ Mạt Tâm thật sự muốn tìm cái lỗ chui vào.
Chỉ thấy Cố Bắc Thần đứng lên, người anh rất cao, lập tức cảm thấy một loại áp bách, Hạ Mạt Tâm cầm túi che trước ngực: “Anh, anh định làm gì?”
Cố Bắc Thần nhướng mày, bước lên một bước ép cô lui về cây cột phía sau, Hạ Mạt Tâm nhắm mắt lại, nói: “Tôi, tôi tôi, tôi nhận nhầm người, ly nước kia tôi sẽ tự trả tiền…”
Cố Bắc Thần không nói gì, chỉ duỗi tay lấy qua điện thoại cô.
“Này! Anh…”
Lúc cô đang miên man suy nghĩ mình nên làm gì bây giờ, Cố Bắc Thần đã thuần thục nhấn một dãy số trong điện thoại cô, sau đó gọi cho anh: “Số của tôi đã lưu bên trong rồi, hôm khác gặp lại.” Nói xong, trả điện thoại lại cho cô.
Hạ Mạt Tâm nhìn anh, lại nhìn nhìn điện thoại của mình, sau đó cầm điện thoại chạy ra ngoài…
Còn, còn hôm khác gặp lại nữa chứ? Đúng là gặp quỷ!
Lúc này có một người từ cửa bước vào, anh ra đi về phía Cố Bắc Thần, quay đầu lại chỉ chỉ Hạ Mạt Tâm đang chạy trốn: “Cậu Cố, ai thế ạ?”
Cố Bắc Thần nhếch môi cười, bưng ly cà phê nói: “Đối tượng xem mắt của tôi.”
“Gì cơ?! Đối tượng, xem mắt? Của anh á?!”
Cố Bắc Thần cầm một tờ giấy ăn trên bàn cà phê, lấy chiếc bút lúc nào cũng mang trên người ra viết tên và lời trong cuộc gọi của Hạ Mạt Tâm, đẩy đến trước mặt đối phương: “A Niên, điều tra bối cảnh của cô ấy đi.”
A Niên nhìn một chút: “Chắc chắn là ba chữ này chứ?”
“Không thể bảo đảm, nhưng chắc cũng không sai.” Cố Bắc Thần nói.
A Niên nhìn thông tin đơn giản trong tay, nhướng mày: “Oke, cứ giao cho tôi.”…
Các bạn đang đọc Review Bảo Bối Giá Trên Trời: Tổng Tài, Mời Ký Đơn Ly Hôn mới nhất tại review truyện. Chúc bạn có buổi đọc truyện vui vẻ cảm ơn các bạn đã quan tâm và theo dõi!
#tiểuthuyếtngôntìnhngược